Dịch: Athox
Biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Cưu Ma Trí ngồi xuống bồ đoàn gần cửa phía Tây, nói: "Chúng ta bớt nói vài lời (Xem Chương 10 Thiên Long Bát Bộ). Ta đổi bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm lấy Lục Mạch Thần Kiếm của các ngươi, có đổi không?"
Khô Vinh hỏi: "Bốn vị tiểu hữu, các ngươi có đổi không?"
“Đổi...” Pháo Thiên Minh thấy vẻ mặt Cưu Ma Trí hớn hở bèn nói thêm: "cái con mẹ nó." Hắn sợ hai bên không có chuyện gì sẽ bàn luận Phật pháp rồi lừa bịp không động tay một cái đã xong nhiệm vụ, hơn nữa Khô Vinh đã nói ngồi cạnh đảm bảo an toàn.
Cưu Ma Trí như định đứng dậy nhưng vẫn kiềm chế bản thân, nói: "Hóa ra là đồ đệ đạo gia, khó trách không biết khiêm nhường."
Pháo Thiên Minh rất không hài lòng với thái độ khinh miệt đó: "Thằng nhãi! Dám lên Võ Đang ta đánh răng ngươi bay tứ tung!"
Cửu Ma Trí tức giận hét lên: “Phật gia siêu độ ngươi!” Tay trái vung lên như lưỡi dao, một luồng kình lực vô hình từ cách đó mười trượng bay tới. Pháo Thiên Minh đã chuẩn bị sẵn sàng, thấy Cửu Ma Trí giơ tay lên là lập tức nhảy lên mái hiên. Chỉ nghe “cạch” một tiếng, chiếc bồ đoàn Pháo Thiên Minh vừa ngồi bị chém làm đôi. Đó là bản lĩnh giữ nhà của Cửu Ma Trí, “Hỏa Diễm Đao”.
“Khinh công được lắm.” Cửu Ma Trí miệng khen ngợi nhưng trong lòng thì nghiến răng, vừa mới đấu đã thua mất một hiệp. Xem dáng vẻ bọn hòa thượng kia, rõ ràng muốn làm tiêu hao nhuệ khí của mình. Hắn có lòng bộc lộ tài năng, tay trái điểm xuống đất, nhẹ nhàng bay đến chỗ Pháo Thiên Minh đang trên cao. Vừa bay được nửa đường, hai chiêu độc kiếm bên trái bên phải đâm thẳng tới hạ bộ của Cửu Ma Trí. Kiếm bên trái dường như chẳng có chiêu thức gì, chỉ đâm thẳng một kiếm rất bình thường, nhưng có tránh cũng không tránh được. Kiếm bên phải thì kỳ dị hơn nhiều, chỉ thấy thân kiếm mà không thấy mũi kiếm. Cửu Ma Trí kinh hãi, tay phải trầm xuống, Hỏa Diễm Đao chém mạnh, hai tiếng leng keng vang lên, trường kiếm của Chân Hán Tử và Kiếm Cầm đứt làm đôi.
Lợi dụng khoảnh khắc đó, Mã tung hai chân lên trời, xuất cước liên miên, cước cước đều kèm tiếng gió. Cửu Ma Trí vươn tay phát lực nhưng phát hiện ra hàng trăm vòng tròn như mây đen bao phủ trời đất rơi xuống. Hắn vội vàng hạ thấp người tránh xuống đất. vòng tròn Thái Cực và Phong Thần cước liền áp sát tấn công, Chân Hán Tử và Kiếm Cầm hợp sức tấn công từ hai bên. Mắt thấy Cửu Ma Trí không thể tránh khỏi, đột nhiên hét lớn một tiếng “Đi!” một luồng nội lực mạnh mẽ quét khắp bốn phía. Kiếm Cầm và Mã là hai người có nội lực yếu nhất, tay chân run lên bần bật, chiêu thức đều đứt quãng, đã bị nội thương. Chân Hán Tử tuy không bị thương, nhưng cũng toát mồ hôi lạnh, phải thu hồi chiêu thức. Chỉ có Pháo Thiên Minh trong lòng chấn động, vẫn tiếp tục ra chiêu, dồn hết nội lực vào kiếm, sóng kiếm càng dữ dội đánh tới Cửu Ma Trí.
Cửu Ma Trí lùi lại một bước, cà sa quấn quanh người, bao trọn tất cả những vòng tròn Thái Cực vào trong rồi hóa giải. Kiếm của Pháo Thiên Minh chỉ như đâm vào lốp xe, vừa cứng vừa mềm, không thể tiến thêm chút nào. Đó là chênh lệch về nội lực, dù nội lực chỉ có tác dụng hỗ trợ chiêu thức, nhưng nội lực mạnh thì vô chiêu cũng có thể phá mọi chiêu.
Pháo Thiên Minh chỉ đành bứt ra, Cửu Ma Trí cuốn cà sa theo sau. Pháo Thiên Minh quay người vung kiếm đánh trả nhưng bị một chiêu cà sa phá giải, lập tức từ bỏ hy vọng, phi thân lên mái hiên, xoay vòng vòng với Cửu Ma Trí. Cửu Ma Trí đuổi theo một lúc, bay xuống giơ tay lên, một luồng kình lực chém thẳng xuống. Pháo Thiên Minh né tránh, xà nhà to bằng cánh tay chỗ hắn vừa đứng bị chém đứt lìa. Cửu Ma Trí định tấn công tiếp thì một luồng kiếm khí sắc bén bay tới khiến Cửu Ma Trí giật mình phải giơ tay chặn lại, thân hình lùi lại vài bước.
“Sao Minh Vương lại so đo với tiểu bối như vậy?” Khô Vinh đại sư thu hồi hai ngón tay cái.
Pháo Thiên Minh cười hí hửng nhảy xuống nói: “Lão Cưu, ngươi làm thế mất thể diện lắm đấy.” Rồi quay trở lại chỗ ngồi của mình.
Cửu Ma Trí chắp hai tay cười nhẹ: “Đại sư chịu thể hiện tuyệt kỹ thần kiếm, thật khiến tiểu tăng mở mang tầm mắt. Vậy chúng ta thử trận thứ hai đi.” Cửu Ma Trí ngồi giữa, đốt mười nén nhang tỏa khói xanh, mười luồng khói xanh thẳng tắp bay lên. Hai tay Cửu Ma Trí như ôm quả cầu, vận nội lực, mười luồng khói xanh dần uốn cong, chia ra đánh mười người.
Sáu luồng khói bay đến sáu vị hòa thượng cách đó ba trượng rồi dừng lại, bốn luồng khói còn lại áp sát bốn người chơi. Pháo Thiên Minh định rút kiếm, Khô Vinh đại sư bảo: “Bốn ngươi có thể dồn nội lực vào lòng bàn tay, xuất chưởng đánh ra. Khói tan là thua.”
۩ ۩ ۞ ۩ ۩