Dịch: Athox
Biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Vậy nên, người bị thương sau cùng chắc chắn là Chân Hán Tử.
Pháo Thiên Minh "hừ" một tiếng, kể lại rằng vừa nhảy lên thì bị tập kích bởi một con chim xấu xí.
Con chim thân hình khổng lồ, cao ngang ngửa người, lông vũ thưa thớt rụng rời, như thể bị nhổ đi phân nửa. Màu lông vàng đen, trông rất bẩn thỉu. Mỏ chim cong queo, đỉnh đầu mọc cục u đỏ như máu.
Thật ra nó cũng chẳng làm gì, chỉ vồ lấy tay Pháo Thiên Minh đang bám vào bình đài, rồi đập cánh đuổi y ra nửa vời. Chính điều này đã khiến Pháo Thiên Minh bị trượt khỏi bình đài.
Pháo Thiên Minh nói: "Con chim đó rất dữ tợn, còn hơn cả con vượn đen ở sau núi Võ Đang. Ánh mắt nó coi trời bằng vung, cực kỳ phách lối."
Chân Hán Tử nín cười hỏi: "Bây giờ... phải làm sao đây?"
Pháo Thiên Minh dang tay: "Không biết nữa."
"Vậy ngươi mời ngươi thông minh kia giúp đỡ đi." Rõ ràng Kiếm Cầm đã nghe về quá trình hai người lăn lộn ở Trùng Dương cung.
Pháo Thiên Minh nghiêm nét mặt nói: "Không thể cứ động chút chuyện là nhờ người trợ giúp." Lý do thực sự là vấn đề tự ái, kể từ khi quen biết Đường Đường, tự ái của y liên tục bị tổn thương, y phải lấy lại bản lĩnh đàn ông, cho dù bị truy đuổi như một con chó hoang.
Pháo Thiên Minh rút đàn ra gảy một cái, triệu hồi hai mươi con sói con xung quanh, rồi gầm lên trên: "Con chim ngốc kia, dưới này có thức ăn, mau xuống đây." Chỉ thấy con chim thật sự thò đầu ra... liếc mắt khinh bỉ một cái rồi lại rút vào.
Kiếm Cầm vừa vuốt ve sói con vừa quở trách: "Đồ vô nhân tính, động vật dễ thương như vậy mà cũng cho chim ăn à?"
Pháo Thiên Minh nổi điên lên, lại bị động vật khinh bỉ. Y gầm lên: "Con chim ngốc kia, có bản lĩnh thì xuống đây đơn đấu với ta." Đáp lại y là một tảng đá lớn...
Một tiếng đồng hồ sau, Kiếm Cầm nhìn Pháo Thiên Minh với vẻ thương hại. Pháo Thiên Minh đành lấy điện thoại ra: "Đường Đường à... Chúc mừng sinh nhật nhé!"
"Có phải lại gặp vấn đề gì đó không?"
Sắc mặt Pháo Thiên Minh tối sầm, nói: "Không, chỉ chúc mừng thôi. Tạm biệt!"
Cúp máy, y thở dài: "Không được rồi! Thôi thì cẩn thận đánh cược một lần vậy vậy, nếu thật sự không được thì quay lại làm thang mây với và máy bắn đá."
...
Kiếm Cầm vung tay, Thiên Ngoại Phi Long, một thanh kiếm sắt đâm thẳng vào 1/3 độ cao vách đá. Pháo Thiên Minh kéo Chân Hán Tử leo lên kiếm. Chân Hán Tử cũng rút bảo kiếm, đâm vào vách đá để giảm bớt trọng lượng trên thanh kiếm sắt. Tiếp đó, Pháo Thiên Minh dùng thanh kiếm khác... Rồi lại leo thêm 1/3 nữa.
"Sẵn sàng chưa?" Còn 1/3 nữa là tới nơi.
"Sẵn sàng!" "Sẵn sàng!"
"Bắt đầu!" Dứt lời Pháo Thiên Minh và Chân Hán Tử đồng thời bay lên. Kiếm Cầm vung một tay, thanh thiết kiếm bay thẳng tới bình đài, ép con con chim lớn lộ nửa đầu phải rụt trở lại. Thừa thế ấy, hai người hạ xuống bình đài, chân vừa đặt xuống, cánh trái chim lớn trực tiếp quét ngang tới. Chân Hán Tử không lui mà tiến, bảo kiếm trong tay chém thẳng vào cánh...
Mục tiêu rất đơn giản, con chim né tránh thì hai người đặt chân, con chim không tránh thì là hai mạng đổi một cánh.
Nhưng con chim lớn chọn cách thứ ba, cánh trái thu lại, cánh phải đánh tới.
Pháo Thiên Minh đã đoán trước, chiêu Hoành Tảo Thiên Quân này tối thiểu cũng là công phu cao cấp, hơn nữa lực lượng không nhỏ. Pháo Thiên Minh giậm chân, mượn lực đạp lao mình ra khỏi vách đá, chân đạp lên thanh thiết kiếm mà Kiếm Cầm phi tới tới, lao thẳng đến trung tâm bình đài đồng thời ném dây ra. Chân Hán Tử bị quét khỏi bình đài vội vàng nắm chặt sợi dây, hai bên dùng sức, cũng tới được trung tâm bình đài.
Ba người một chim đồng thời lau mồ hôi lạnh. Chim thu chậm một chút nữa là mất cánh. Còn ba người phối hợp có sai sót, ít nhất cũng phải hy sinh một mạng. Chân Hán Tử mặt mày tái nhợt, ôm ngực nói: "Sau này không làm những động tác nguy hiểm thế nữa, tim ta nhảy loạn như thỏ rồi."
Pháo Thiên Minh và con chim lớn đối diện gật đầu đồng tình.
Cảm giác ngã chết thật khó chịu, giống như trong mơ rơi xuống vực, tỉnh dậy tuy biết là mộng vẫn thấy lạnh sống lưng. Pháo Thiên Minh khâm phục những người dám nhảy lầu tự sát, bỏ cả gia đình để chấm dứt cuộc đời tủi nhục của mình, cũng chẳng quan tâm chút khó khăn ấy. Lưu ý: cha mẹ tự sát, con cái tỷ lệ tự sát rất cao, nên khuyên nên trừ phi bệnh hiểm nghèo không có tiền chữa, không nên tự sát. Nếu tự sát nên dùng hóa chất, toàn thây không đau khổ, không gây thêm gánh nặng cho người khác. Không nên nhảy lầu, dễ đè chết người... Lại lạc đề rồi...
"Có dũng khí! Đã vượt qua ải thứ nhất, bằng hữu của ngươi cũng lên đây đi." Một giọng nói già nua vọng tới từ phía sau hai người, làm cả hai giật mình quay lại. Một lão nhân tóc bạc dựa lưng vào vách đá, không biết đã ngồi bao lâu, quần áo trên người phủ đầy lá cây xanh lục. Khó trách trước đó hai người không phát hiện.
۩ ۩ ۞ ۩ ۩