Dịch: Athox
Biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Thạch Trung Ngọc vẫy cánh tay cụt lê lết quỳ bám lấy ống quần ông lão khóc lóc: "Sư phụ, việc này không liên quan đến đệ tử. Đệ tử gặp hai tên cướp này ở trấn nhỏ, chúng nói ngưỡng mộ sư phụ là bậc anh hùng. Đệ tử muốn cho người ngoài biết uy danh của phái Tuyết Sơn nên đã dẫn hai tên đến đây xem thử. Đệ tử không ngờ, hai tên cướp vừa đến môn phái đã bắt ép đệ tử dẫn đến hậu viện, muốn bắt cóc cô nương A Tú để đổi lấy võ công của sư phụ. Đệ tử đáng chết, đệ tử sợ chết nên đành phải dẫn chúng đến đây. Nhưng hai tên cướp thấy nhan sắc của cô nương A Tú bèn...bèn... Đệ tử đáng tội, xin sư phụ trị tội đệ tử”.
Pháo Thiên Minh đã hoàn toàn bình tĩnh nói: "Vụ việc đúng sai còn đợi cô nương A Tú tỉnh lại sẽ rõ”.
"Được!” Chưởng môn gật đầu đồng ý.
Chẳng mấy chốc, A Tú đã tỉnh dậy. Trước tiên cô không chỉ đích danh hung thủ, mà ôm lấy bà lão khóc lóc: "Bà nội, cháu không muốn sống nữa.”
Có thể nói hiệu suất của NPC rất cao, nói không muốn sống là không muốn sống. Chỉ thấy A Tú liếc mắt nhìn Thạch Trung Ngọc, vùng vẫy thoát khỏi vòng tay, nhảy ra ngoài cửa sổ... Bên ngoài cửa sổ là vực thẳm.
"Chỉ rõ thủ phạm rồi mới tự sát chứ, mẹ kiếp”. Vô Song Ngư thấy Pháo Thiên Minh không kịp cứu, không khỏi hoảng hốt luống cuống. Pháo Thiên Minh cũng buồn rầu, sao lại như vậy, muốn chết thì y hiểu! Dù sao tiết hạnh của người con gái xưa đứng đầu (nguyên tác thật sự bị Thạch Trung Ngọc lột sạch rồi xấu hổ nhảy xuống vực). Nhưng chết mà không nói rõ, thật khó chấp nhận. Theo Pháo Thiên Minh, phải để lại vài câu: Cháu bất hiếu... Đời sau sẽ báo đáp... Lời trăng trối cuối cùng của XX, còn có ngày tháng mới đúng.
"Lão gia, chúng ta thật sự không lừa ngài”. Lời biện giải của Pháo Thiên Minh rất mỏng manh, con mắt của Chưởng môn đã đỏ ngầu, bất cứ ai giờ phút này cũng không còn quan tâm đến trong sạch nữa, chỉ muốn phá hủy cả thế giới để trút cơn thịnh nộ.
Chưởng môn hét lớn một tiếng: "Giết bọn chúng đi!"
Các đệ tử đang đứng gác đồng thanh đáp lại, ai nấy rút binh khí ra. Thạch Trung Ngọc vẫn khóc lóc nói: "Chưởng môn, con dùng danh nghĩa song thân của con mà thề, những lời con nói đều là sự thật."
Một hán tử trung niên có thân phận không thấp giơ tay lên, ra hiệu cho đám đệ tử NPC phía sau dừng lại: "Nhị ca! Danh nghĩa của hai vợ chồng Thạch Thanh, Mẫn Nhu thật sự như Thái Sơn. Tuy trong môn phái Trung Ngọc có phần phóng túng, nhưng cũng chỉ là tính khí thiếu niên. Tuyệt đối không thể tùy tiện vu oan cưỡng ép chất nữ như thế."
Vô Song Ngư đang định lên tiếng, Pháo Thiên Minh thở dài rồi nhắn tin: "Vấn đề này đã rõ. Chúng ta cần bảo tồn ngọn lửa cách mạng. Về sau trở lại núi bắt thằng nhỏ này, bắt nó viết giấy tự thú mới là chính đạo."
"Đồng ý! Mau trốn đi!" Vô Song Ngư nhìn thấy cán cân công lý đang nghiêng về bên tà ác. Ngay cả bà lão kia nghe đến danh nghĩa Thạch Thanh, Mẫn Nhu cũng đỡ nghi ngờ Thạch Trung Ngọc. Nhận được tin nhắn của Pháo Thiên Minh, Vô Song Ngư giả vờ quỳ xuống xin tha. Pháo Thiên Minh rút kiếm chém loạn xạ ba nhát đả thương ba đệ tử gần đó. Hai người phá vỡ mái nhà trốn thoát. Pháo Thiên Minh túm lấy cổ áo Vô Song Ngư, vận 9 thành nội lực phi nước đại....
Thông báo: Trong chốn võ lâm, giới sắc là nghiêm ngặt nhất. Có đệ tử Ma Giáo Vô Song Ngư, đệ tử Võ Đang Thanh Mai Chử Trà cùng nhau làm chuyện thất đức tại Tuyết Sơn phái, cưỡng bức con nhà lành nhảy xuống vực. Sau khi nạn nhân tố cáo và xác minh sự việc, nay ra thông báo truy nã: Trong vòng mười ngày kể từ ngày ra lệnh, ai giết được hai người này một lần sẽ được thưởng năm trăm bạc. Trong mười ngày, số lần không giới hạn. Đồng thời đã cử Tứ đại danh bổ gồm Vô Tình, Thiết Thủ, Truy Mệnh và Lãnh Huyết đi truy bắt. Một khi bắt được, sẽ xử trảm công khai.
Tứ đại danh bổ ra tay không phải lần đầu, trước đây từng bắt một đệ tử Cái Bang dùng gậy quấy rối nữ NPC . Kết quả bốn vị truy bắt rồi chém đầu trước công chúng. Người đó từ cấp 41 bị giáng xuống tân thủ thôn. Lần trước, bọn họ còn bắt được NPC Sở Lưu Hương, vì một người chơi nữ tố cáo rằng: Hắn ta đêm khuya bay vào phòng sư tỷ của cô hẹn hò, rồi trốn đi trước rạng đông khiến sư tỷ cô cực kỳ đau khổ. Cô ta báo cáo tội cưỡng dâm lên quan phủ. Sau đó, tứ đại danh bổ thông báo rằng Sở Lưu Hương chỉ đánh cắp trái tim thiếu nữ, không có tội cưỡng dâm. Họ cũng nói thêm, chỉ cần có tội “dâm ô” giữa người chơi và NPC đều là trong phạm vi xử lý của họ. Còn việc NPC với NPC thì tùy vụ việc mà xem xét. Chuyện người chơi với người chơi thì không can thiệp. Nghe nói Điền Bá Quang ngày xưa bị bọn họ lặng lẽ giao nhiệm vụ, nên mới chết oan ức giữa đường.
۩ ۩ ۞ ۩ ۩