Nếu thật sự như lời Lý Khải nói, vậy La Phù sơn là thế nào? Chẳng lẽ không phải là đi cướp sao?
“Cho nên, ta cảm thấy chuyện sau lưng La Phù sơn ắt có ẩn tình, ta vẫn luôn cảm thấy chuyện La Phù sơn hẳn không đơn giản, giờ tới Trường An, cảm giác này càng rõ rệt. Nhưng những chuyện này không phải chúng ta có thể quản, cấp bậc quyết sách như vậy, chỉ dựa vào chúng ta thì không thể tiếp xúc được, cho nên hãy giữ kín vấn đề trong lòng, sau này có cơ hội sẽ tìm đáp án, hiện tại vẫn nên tìm phương pháp đã.” Lý Khải nói.
Hắn gắp một miếng cá bỏ vào miệng, loại cá này thịt mềm, không xương, mùi vị thơm ngon, quả thật rất tuyệt.
“Ra vậy… Vậy sao ngươi lại nói muốn gia nhập vào trào lưu cướp đoạt…?” Thẩm Thủy Bích nghiêng đầu.
“Ừm, chuyện của ngươi đương nhiên ta vẫn luôn suy xét, căn cứ theo tư liệu ta thu thập được từ thiết bị đầu cuối trong mấy ngày nay, nếu ngươi khôi phục tới ngũ phẩm, vậy hẳn là có thể tham dự rất nhiều chuyện ở vực ngoại, tỷ như cái này, ngươi xem.” Lý Khải mở thiết bị đầu cuối của mình ra, phía trên có một tin tức.