"Sẽ không có ai tới làm phiền chúng ta... vậy thì không hay lắm, ta lại vừa muốn đi làm phiền người khác đây này." Thẩm Thủy Bích lắc đầu: "Giờ ta cũng là Tứ phẩm rồi, vẫn có thể làm được nhiều việc."
"Đừng lấy thân mạo hiểm." Lý Khải dặn dò.
"Thiếp sẽ không, nhưng thiếp sao có thể khoanh tay đứng nhìn? Chàng sẽ không muốn giam thiếp ở khuê phòng chứ?" Thẩm Thủy Bích hỏi.
"Đương nhiên sẽ không, nhưng quả thật phải để nàng hiểu rõ cục diện." Lý Khải vừa nói, một ngón tay đặt lên thái dương, sau đó nhẹ nhàng rút một sợi thư khí ra khỏi đầu óc.
"Đây là ký ức của ta ở Dục Giới, nếu muốn giúp đỡ, nàng phải xem kỹ một lượt, nhưng chớ nên tự ý hành động, rất nguy hiểm." Lý Khải nhắc nhở.