Huống chi sau khi thiết kế ra còn phải thực thi, lúc đó tốn thời gian chỉ nhiều hơn thôi.
Nhất định phải mau, nhanh lên, đợi đến lúc người đều chết hết rồi, tất cả những thứ trước đó đều là chuyện cười.
Cho nên ngoại trừ ăn uống và nghỉ ngơi cần thiết, gần như tất cả thời gian của Lý Khải đều bỏ ra trên việc này.
Ngay lúc Lý Khải đang nghiêm túc làm việc, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
“Lý tiên sinh… Nên ăn cơm trưa rồi.” Một thị nữ bưng một ít canh thịt và bánh thịt đi vào.