Một trạch viện tại Vũ An quận.
Đêm khuya thanh vắng.
Toàn thân Mạnh Lương Ngọc đều được bao bọc bởi vải bố, gần như biến thành một cái bánh ú, nằm trên giường sưởi ấm nóng, cảm nhận vết thương đau đớn như lửa đốt, căn bản không ngủ được.
Bàn lão giả nằm ở bên cạnh.
Mạnh Lương Ngọc cứ như vậy gắng gượng chịu đựng, mồ hôi chảy ròng ròng, nghiến chặt răng, phát ra âm thanh ken két.