Một nam tử đã ngoài bán bách niên đang ngồi trên chủ vị nghị sự sảnh, khẽ cúi đầu, ngón tay cái nhẹ xoa thái dương, nhắm mắt dưỡng thần.
Chỉ là hàng mày khóa chặt, lộ vẻ tâm sự nặng nề, tựa hồ đang ưu sầu vì điều gì.
Ngay lúc này, một nam tử thân hình cao lớn từ đằng xa chậm rãi bước đến, tốc độ không nhanh không chậm, nhưng chỉ trong nháy mắt, đã tới nghị sự sảnh.
Nam tử thoạt nhìn chỉ độ năm mươi, tuấn tú nho nhã.
Thẩm Triệt biết rõ, vị nam tử nho nhã này đã quá cổ lai hy, chỉ là bởi đạt tới cảnh giới Tông Sư, phản phác quy chân, nên thoạt nhìn còn trẻ hơn hắn vài tuổi.