Bất kể thế nào, thấy Trần Đường vô sự, ba người Thái Dận mới yên lòng, khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Uông Yến Ly không nhịn được cười nói: “Trùng hợp gì chứ, Thái đầu lo lắng ngươi gặp nguy hiểm, vừa từ chỗ Đàm đại nhân trở về đã dẫn bọn ta tới cứu ngươi rồi.”
“Không ngờ ngươi lại tự mình giải quyết được.” Ngụy Quần bất đắc dĩ lắc đầu.
Thái Dận giục ngựa tiến lại, liếc nhìn Trần Đường một cái rồi hỏi: “Có bị thương không?”
Trần Đường đáp: “Cũng nhờ có Thanh Long giáp, cản được không ít thương tổn.”