"Thả người."
Trần Đường nhàn nhạt lên tiếng.
Nghe ba chữ này, dường như Mai Ánh Tuyết đã nghĩ đến điều gì, đột nhiên nàng ngẩng đầu nhìn Trần Đường, thần sắc có chút phức tạp.
Sự tình đã đến nước này, hai nha dịch chỉ đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt, liếc mắt nhìn nhau, không hó hé một lời, quay người cởi dây trói trên người Mai Niệm Chi và Mai Ánh Tuyết.
"Trần đại nhân, chúng ta xin cáo lui."