Ầm ầm...
Cung điện cá nhân vốn là cung điện, nhanh chóng biến thành núi non hùng vĩ, trùng điệp, sau đó lại hóa thành hoang nguyên rộng lớn, vô tận, bầu trời cũng theo đó biến hóa, không còn là đỉnh điện kim loại nữa.
Cuối cùng, trong lòng Ngô Uyên hiện lên một ý niệm, nơi này biến thành địa hình phụ cận Vân Sơn, Vân Kinh thành.
Ngay cả vô số kiến trúc cũng giống hệt như trong trí nhớ của Ngô Uyên.
Cảnh tượng nơi này, đều là hình chiếu từ ký ức của Ngô Uyên.