Ngô Uyên thở dài trong lòng, hắn hiểu rõ, Cảnh Chủ nói cho cùng, cũng chỉ là một đạo linh hồn, một đoạn 'chương trình'.
Chương trình này tuy có trí tuệ, có chút nhân tính, nhưng không thể nào vi phạm 'quy tắc' - hạch tâm của chương trình.
"Cảnh chủ, vậy ta không còn lựa chọn nào khác." Ngô Uyên khẽ lắc đầu, ánh mắt kiên định, "Chỉ có một con đường duy nhất, đó là vì Trung Thổ, tử chiến đến cùng! Giết chết Trùng Ma!"
"Ngươi có biết mình đang nói gì không?" Cảnh Chủ nhíu mày.
"Ta hiểu." Ngô Uyên gật đầu, giọng nói khôi phục bình tĩnh, "Trung Thổ rất nhỏ bé, nhỏ bé đến mức ngay cả một vị Kim Đan thượng nhân cũng không có."