"Vạn Lưu tiền bối?"
Trong mắt Quỳnh Hải Vương hiện lên một tia cảnh giác, há miệng gầm lên một tiếng, âm thanh vang vọng khắp núi rừng trong phạm vi hơn mười dặm.
Tuy hắn không hay tiếp xúc với nhân loại.
Nhưng không có nghĩa là hắn ngu ngốc.
"Chỉ là một chút sương trắng, che giấu hành tung mà thôi."