Một nam tử trung niên dáng người gầy gò, mặc áo bào trắng, cười tủm tỉm nói. Hắn râu tóc lòa xòa, trông có vẻ lôi thôi, lếch thếch, giống như một lão đạo sĩ ẩn cư nơi rừng núi hoang dã.
Mà người vừa đến, chính là Bộ Vũ tông sư.
Nam tử trung niên phất tay, ý bảo Bộ Vũ ngồi xuống.
Tuy nhiên, ngoại trừ hai tảng đá lớn, nơi này chẳng còn chỗ nào khác để ngồi.
Bộ Vũ cũng không khách sáo, ánh mắt nhìn chằm chằm nam tử áo bào trắng, hồi lâu sau mới cười khổ cảm khái, "Hoàn sư đệ, cuối cùng thì đệ cũng đã nhanh hơn ta một bước."