…
Trên dãy núi mênh mông, giữa trời tuyết rơi dày đặc, một bóng người đeo chiến đao sau lưng, một mình bước đi.
"Cuối cùng cũng thoát khỏi Trần Lạc." Ngô Uyên khẽ lắc đầu, "Quả là một con chó điên, cắn mãi không buông, may mà ta đã đánh cược đúng."
Ngô Uyên đương nhiên hiểu tại sao đối phương lại điên cuồng như vậy.
Tấn Nhân Tô đã chết.