"Không cần đâu."
Ngô Uyên phất tay, nói xong, liền đẩy cửa bước ra ngoài, cô nương kia cũng không dám nói nhiều.
Ngô Uyên bước ra khỏi phòng.
Hắn không đi xuống tầng theo đường cũ, mà trực tiếp đi đến cuối hành lang tầng ba, nơi dẫn đến khu lầu bên cạnh.
Từ cửa sổ ở đây, có thể nhìn thấy khu biệt viện bên dưới, nơi này có một cầu thang khác dẫn xuống con đường nhỏ phía sau, rất ít người qua lại.