"Công tử, đã quét sạch toàn bộ địch nhân."
Cổ Kỷ tay xách trường đao, đi tới bên ngoài căn phòng duy nhất còn nguyên vẹn trên lầu hai.
Đi theo sau hắn, còn có Vũ Hùng.
Ngô Uyên mở cửa, đi ra ngoài.
Trên mặt hắn tuy còn chút sợ hãi, nhưng thần sắc đã hoàn toàn khôi phục bình thường, bước chân trầm ổn, chắp tay cung kính nói: