Chỉ có thứ phù hợp với bản thân, mới là thứ tốt nhất.
"Đây chính là ý cảnh của vị Quân Chủ kia, là tiếc nuối khi phải đối mặt với luân hồi." Trong lòng Ngô Uyên vẫn còn lưu lại một tia ý chí của vị Quân Chủ kia.
Không phải hắn không thể trục xuất hoàn toàn.
Chỉ là cần một chút thời gian.
"Cuối cùng cũng gây ra chút ảnh hưởng đối với ta sao?" Ngô Uyên thầm nghĩ, sau đó tiếp tục đi tới tấm bia đá tiếp theo.