Vũ Hùng hai tay cầm đoản thương, nhanh như chớp đâm thủng yết hầu hai tên lục phỉ. Ánh mắt hắn sắc bén đảo qua toàn bộ rừng cây, bỗng nhiên nhìn thấy hơn mười bóng đen ẩn nấp kỹ lưỡng trong góc khu rừng âm u.
Bọn chúng đang giương nỏ lớn lên, mũi tên nhắm thẳng vào đám người Ngô Uyên đang phi nước đại cách đó không xa.
"Không xong! Là đại nỏ xuyên giáp!" Vũ Hùng kinh hãi biến sắc.
Nhưng đã muộn!
Vút! Vút! Vút!