"Chẳng lẽ... nó chính là nguyên nhân ta giáng lâm đến Trung Thổ thế giới này?"
Tòa tháp đen sừng sững nguy nga, tuy chỉ chiếm một góc nhỏ bé trong vùng không gian bí ẩn này, nhưng uy áp kinh khủng tỏa ra từ nó, lại như là hạch tâm của cả vùng không gian thần bí vô tận. Toàn bộ tâm trí Ngô Uyên đều bị nó thu hút!
"Là nó!"
Ý thức Ngô Uyên tập trung vào hắc tháp, chỉ cảm thấy nó mênh mông, bao la, ẩn chứa uy nghiêm đáng sợ, nhưng đồng thời lại cho hắn một cảm giác thân thiết, ấm áp lạ thường.
Cũng giống như người lữ khách xa quê lâu ngày nay được trở về cố hương.