"Ta còn chưa ngủ, vừa luyện đao xong." Ngô Uyên đáp.
"Vậy công tử nghỉ ngơi sớm một chút, ta lui xuống trước."
Tiếng bước chân Cổ Kỷ dần xa, cho đến khi cầu thang hoàn toàn yên tĩnh.
"Không thể xem thường trực giác của cao thủ nhất lưu."
Ngô Uyên thầm nghĩ: "May là ta không mua trường thương hay đại phủ, nếu không sẽ quá mức lộ liễu."