Trong lời nói của Tâm Nhai Chúa Tể, chính là một tên điên khủng bố, Ngô Uyên tự nhiên phải đề phòng, cho nên mới chỉ phái pháp thân đến đây.
"Nếu Huyết Luyện muốn nói chuyện, thì tự mình ra đây." Ngô Uyên thản nhiên nói: "Không muốn, vậy thì ta đi."
Nữ tử áo bào trắng còn chưa kịp mở miệng.
"Không hổ danh là Minh Kiếm Chúa Tể, bội phục."
Một giọng nói trầm thấp, âm u đột nhiên vang lên trong thời không rộng lớn, theo sau là một cỗ uy áp đáng sợ, lạnh lẽo như băng, tràn ngập mùi máu tanh lan tỏa ra từ trong hư không, bao phủ lấy tất cả.