Niệm Triều Tịch gấp gáp nhìn vào chiếc đèn lồng, mặt lộ vẻ lo lắng.
“Tỷ lo lắng à?” Hứa Uyển Thanh cười.
Niệm Triều Tịch khẽ cắn môi: “Ta tin tưởng Cố Tu!”
“Tin tưởng Cố Tu?” Hứa Uyển Thanh cười, như thể nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời:
“Tỷ quả thật vẫn ngây thơ như vậy.”