Hà quang từ Chương sư tỷ dâng lên, chiếu sáng Thiên Cung Cửu Đảo, Hoàng sư thúc đều có thể nghe được tiếng kinh hô từ Lạc Thổ đảo xa xôi vọng lại.
“Sao vậy?”
Một tiếng hỏi han lo lắng từ xa đến gần, Bàng sư thúc đáp xuống trước mặt mọi người, hiển nhiên bị dị tượng trời đất này thu hút đến.
“Vô Y...” Hoàng sư thúc khoát tay, ra hiệu lão nhỏ tiếng lại, khẽ nói, “Vô Y, ngộ đạo rồi.”
Bàng sư thúc hơi ngẩn người, ánh mắt nhìn chằm chằm Chương sư tỷ, ngón tay run nhè nhẹ: “Ngộ đạo?”