Mắt thấy mình sắp bị trấn áp, Tôn Vân Đài hai tay áo múa lên, từng cây trận kỳ nhanh chóng xoay tròn bay ra, thoáng chốc đã bố trí đầy xung quanh hắn.
Sau đó, thân hình hắn đột nhiên lay động, lại lấy chính mình làm trận bàn, trong chớp mắt biến mất dưới bàn chân ngũ sắc.
Ầm ầm ầm!
Bàn chân ngũ sắc rơi xuống, va chạm với cấm chế màu đen đang dâng lên từ bốn phía, linh quang bộc phát hất tung núi rừng bốn phương tám hướng.
Trong linh cấm trận pháp vang lên tiếng 'rắc rắc', từng vết nứt hư ảo hiện ra, từ một vết nứt trong đó, Tôn Vân Đài bị hất văng ra ngoài, kinh hoảng liên tục niệm chú trong miệng, muốn tái lập trận pháp.