Trong lúc suy tư, đôi mắt Thẩm Luyện dần mơ hồ, bên tai văng vẳng tiếng nước chảy ồ ồ.
Khoảnh khắc này, bầu trời quang đãng trước mắt cũng biến đổi, kiếp vân bắt đầu dày đặc, bầu trời trăm dặm bị bao phủ bởi một lớp huyết vân đen kịt.
Tử điện ngân quang xuyên thủng trường không, chiếu rọi lên khuôn mặt hắn.
Thấy thiên kiếp giáng lâm, Thẩm Luyện tỉnh táo lại, lẽ nào mình đã lo xa?
Một lát sau, hắn bắt đầu chuẩn bị độ kiếp.