Tuy nhiên, Hứa Dương cũng không có ý định lãng phí thời gian vào những mối quan hệ xã hội vô nghĩa. Kiến thức mà hắn tích lũy đã đủ để tự cung tự cấp, hoàn toàn không cần giao tiếp với thế giới bên ngoài. Hắn không cần quan tâm đến những gì gọi là ngư bá, bang phái, triều đình hay quan phủ.
Hắn chỉ muốn đánh cá một cách đơn giản, sau đó tìm một hòn đảo hoang vắng khai hoang ruộng đất, nuôi vài con chim, vài con chó, xây dựng khu vực nuôi cá, luyện công bằng điện man, và lặp lại cuộc sống hạnh phúc năm xưa ở hồ Động Đình.
Đột nhiên...
"Ầm! ! !"
Một tiếng nổ lớn khiến thân thuyền rung chuyển, cắt ngang dòng suy nghĩ của Hứa Dương.