Phí nửa đời khổ luyện mà không có kết quả, nay vất vả tìm được hy vọng, sư phụ truyền đạo thụ nghiệp lại muốn bỏ đi, sao họ không sợ hãi, sao họ không khóc?
Đây là cảm nhận của Mạc Bất Phàm và những người khác, tuy có sự thúc đẩy của lợi ích nhưng cũng xuất phát từ tấm lòng chân thành.
Ngoài ra còn có một loại người, hoàn toàn là giả vờ.
Như Trương Thiếu Bạch, truyền nhân Thần Võ, xuất thân từ Thính Kiếm hải các, lại là Anh Kiệt Địa bảng, tuy bị ép đi theo Hứa Dương nhiều năm, được truyền dạy đạo pháp, bị các loại đặc tính kỹ năng giáo hoá ảnh hưởng, nhưng cuối cùng vẫn không thể khống chế được lòng người.
Những con cháu đích hệ Thần Võ như hắn ta, tất nhiên không muốn quy phục.