CHƯƠNG 514
Ánh mắt Cổ Trần lấp lóe, nhìn chằm chằm vào hình chiếu vùng đất thần thánh kia, lờ mờ thấy được vô số bóng người, mảng lớn quần thể cung điện đứng vững, to lớn, hùng vĩ, lộ ra một cỗ ánh sáng thánh khiết.
Linh cầm bay múa, kỳ thú lao nhanh, giống như một vùng đất thần tiên của nhân gian.
Loại ảo giác này khiến Cổ Trần rất hoài nghi, nhưng lời nói của La Hải lại khiến hắn coi trọng, hắn cũng biết nhân tộc có Thánh Địa.
Bây giờ nghe nói đây là một mảnh Thánh Địa nhân tộc, lần lượt tiếp dẫn thiên tài tiến vào bên trong, nhưng nhân tộc đã có Thánh Địa tồn tại, vì sao bỏ mặc vô số bộ lạc nhân tộc bị dị tộc giết hại?Chỉ tiếp dẫn thiên tài đi vào?- Chẳng lẽ Thánh Địa không đi ra bảo hộ nhân tộc sao?Cổ Trần hỏi vấn đề trong lòng mình muốn biết nhất.