CHƯƠNG 1656
Một giọng nói già nua truyền đến, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, nhìn bóng người tiều tụy bò ra từ phần mộ Hoang Khâu.
Đó là một người già cỗi, cả người trông rất tàn tạ, như thể sắp chết bất cứ lúc nào.- Chí Tôn?Thanh Long, Huyền Vũ, Chu Tước, tam đại Thánh Thú đều trợn to mắt, nhìn bóng người tiều tụy bò ra từ trong mộ hoang, vô cùng kinh ngạc.
Không chỉ bọn họ, mà cường giả bách tộc, thậm chí Thần tộc đều bị sốc, hoảng sợ nhìn người nọ.- Là Chí Tôn của tộc ta!- Bái kiến Tôn giả!Trong lúc nhất thời, cường giả Nhân tộc các phương đều phấn khởi, kích động, đều hành lễ với bóng người tiều tụy kia, trong mắt hiện lên sùng bái và ngưỡng mộ mãnh liệt.Đó là cường giả mạnh nhất thuộc Nhân tộc, một vị Chí Tôn đã xuất hiện.- Làm sao có thể? Nhân tộc làm sao có thể còn có Chí cường giả tồn tại chứ? Không phải đều đã chết sao?Bán Thần vừa kinh vừa sợ, tiếng gầm gừ truyền khắp nơi, đánh thức tất cả mọi người.
Trái tim mọi người thắt lại, ai cũng cảm thấy một nỗi sợ hãi thật sâu, một loại áp bách và chấn nhiếp, uy thế ngập trời đến từ vị Chí cường giả của Nhân tộc.- Chí Tôn?Cổ Trần hai mắt trợn to, lộ ra vẻ kinh ngạc, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Chí Tôn, Nhân tộc, thật sự còn tồn tại Chí cường giả sao?Bóng người tàn tạ kia bò ra khỏi mộ hoang, chậm rãi đứng dậy, một khí tức mạnh mẽ phóng lên tận trời, khuấy động Hỗn Độn khắp nơi, dẫn đến rung chuyển cực lớn.