Một lúc lâu sau, từ xa đã thấy một thân ảnh mặc áo bào màu trắng ngà tiến tới gần.
Người tới chắp hai tay sau lưng, giống như đang lăng không hư độ, nhẹ nhàng như bướm, mạnh mẽ như hoàng, đảo mắt đã tới trước sơn môn.
Đó là một nữ tử, là một nữ tử vừa nhìn đã biết là đại nhân vật.
Nàng ta ngồi ở vị trí cao, chấp chưởng mọi việc, cho nên nhìn ai cũng mang theo vẻ lạnh lùng.
Không ai dám nhìn vào mắt nàng ta, đến nỗi mà khi tất cả nam nhân khi nhìn thấy nàng ta đều sẽ bị khí chất của nàng áp bức, do đó thậm chí sẽ xem nhẹ vẻ đẹp của nàng ta.