Tiểu Trúc già yếu vội vã thở hồng hộc, trong tay nâng một vò rượu nhỏ.
Nàng ta thở không ra hơi, giống như muốn nói chuyện nhưng lại không nói ra được.
Đợi cho bình ổn lại rồi, nàng ta mới nói: "Thương hội mà lúc trước cô gia và phu nhân quản lý từng đặt hầm kho ở chỗ này, trong hầm giấu rất nhiều rượu, chỉ là về sau đi vội vàng, không ít hầm đã bị phong ấn, chôn sâu dưới mặt đất.
Ta và phu nhân quan hệ gần gũi, cũng biết vị trí hầm này, liền nhìn một chút, phát hiện trong đó thậm chí vẫn còn có rượu."
Hai tay nâng lên một vò rượu nhỏ kia, dưới ánh mặt trời lộ ra nụ cười, nói: "Rượu Xuân Mộng năm mươi hai năm."