Cảm giác thoải mái mãnh liệt ập đến từ khắp mọi hướng.
Lý Nguyên chỉ cảm thấy mình như đang ở trong một bào thai ấm áp.
Khô hỏa bao bọc lấy thần hồn của hắn, còn có tổ lục ở bên ngoài thần hồn.
Thân thể của hắn, dù là huyết nhục hay gân cốt đều đã biến mất hoàn toàn, cho nên mới để lại một bộ xương bạch ngọc trên mặt tuyết ban đầu, xem như là ve sầu thoát xác.
Đây là vật chất lột xác, chỉ còn lại dương khí là nguồn gốc tạo ra vật chất, đang tái tạo cơ thể cho hắn.