Tạ phủ, trước gương đồng cổ phác.
Tạ Du ôm Lý Nguyên từ phía sau, nàng dán thân thể mềm mại lên lưng tướng công, lại thò đầu ra khỏi vai hắn, nhìn về phía hình ảnh thân mật của nàng và tướng công trong gương.
Đôi mắt linh động kia nhẹ nhàng xoay chuyển, liền thấy được đao nằm trên đầu gối tướng công, nàng im lặng chốc lát, thu hồi tầm mắt rồi lại nâng con ngươi lên, mỉm cười nhìn vào gương đồng.
“Đầu tháng năm có tế tướng quân, lần trước chàng bỏ lỡ, lần này cùng đi không?” Tạ Du hỏi.
Lý Nguyên ngạc nhiên nói: “Tế tướng quân?”