Giọng nói của lão giả trong lư ốc trở nên nghiêm khắc: “Người đầy mùi rượu, đầy mùi dâm mỹ, nữ nhi hương, đây còn không phải là tửu sắc hoang đường sao?!”
“Lão tổ, Tiểu An sai rồi, Tiểu An sai rồi!” Tạ Kiến An càng thêm sợ hãi, liên tục dập đầu.
Trong lư ốc, thanh âm của lão giả lại dịu đi: “Chim biết vung trảo, cũng biết thu cánh. Mãnh thú biết cắn xé, cũng biết cụp tai cúi người.
Con nhìn bộ dáng thu cánh cúi người của con đi, thật cho rằng lão phu không nhìn ra sao?
Chỉ là lão phu năm nay đã 451 tuổi rồi, cái mạng này còn có thể sống bao lâu nữa?