Hắn tháo mặt nạ ra, lộ ra một khuôn mặt thật thà, vừa nhìn đã không giống kẻ xấu, ngay sau đó lại cởi mũ ra, lộ ra đầu trọc, cười ha ha nói: “Đúng vậy, đánh nhau. Lúc ta mới luyện công, A Hoàng nhà ta còn có thể đánh ta hai cái, nhưng về sau ta luyện thành, liền một cái đã tát đánh chết mất A Hoàng.”
Nói tới đây, mặt hắn lộ vẻ bi thương, thương tâm nói: “A Hoàng đáng thương.”
“A Hoàng là ai?”
“Một con chó nhà ta, nuôi đã lâu. Đáng tiếc bị ta đánh chết, A Hoàng đáng thương.”
Nữ tử áo bào trắng thấy hỉ nộ của hắn đều nổi trên mặt, tuy nói vóc dáng cường tráng, còn là đầu trọc, nhưng dường như lại có tấm lòng son, vì thế ôm quyền hoàn lễ nói: “Tại hạ là trưởng lão của Kính Hoa Thủy Nguyệt Lâu - Bạch Hà Y, vừa rồi trong lời nói có nhiều đắc tội.”