Nàng đã đoán được gì đó, có chút khiếp sợ liếc mắt nhìn Lý Nguyên một cái, nói một câu: “Man Vương có thể mượn con sói kia nhìn thấy cảnh tượng bên trong sao?”
Lý Nguyên gật đầu, đột nhiên ôn nhu nói: “Ta và ngươi, bây giờ ở trong mắt Cửu Diễm thị tộc đã là phu thê. Mặc dù không phải phu thê thật, nhưng cũng là đồng minh. Cho nên, chút năng lực áp đáy hòm này của ta, cũng không cần giấu diếm ngươi.”
Lang Mẫu ngẩn người, nói: “Ngươi thật sự nghĩ như vậy?”
Lý Nguyên thành khẩn nói: “Ta có thể thông qua sói nhìn thấy cảnh tượng bên trong, chỉ tiếc ta chỉ thuần phục được yêu thú cửu phẩm, cho nên mới phải tìm sói con. Lại nói tiếp, ta còn chưa biết tên của ngươi.”
Lang Mẫu lắc đầu, nói: “Ta không có tên, trong ký ức ta là Lang Mẫu, bọn họ cũng chỉ gọi ta là Lang Mẫu.