Thôi Vô Kỵ suy nghĩ một chút, đột nhiên cười nói: "Còn không phải là một tiểu cô nương muốn chứng minh cho phụ thân xem, chứng minh cho người ngoài xem sao?
Chúc sư không sinh hạ nhi tử, tài nghệ của y lại không truyền nữ tử, chỉ có thể nghĩ đến Âm phi.
Hơn nữa Chúc sư là vào ở rể, trước khi y chưa phải là Chúc sư, không ít lần bị Thôi gia chúng ta xem thường, Âm phi cũng bị tức giận không ít. Nàng đây là muốn lên làm thành viên hoàng thất, sau đó lại áo gấm về quê."
Thôi Hành thở dài nói: "Quan hệ này, không thay đổi được. Sau lần đúng binh thí thất bại đó, Chúc sư cũng bị người ta cười nhạo, mà thê tử của y chết, lại có quan hệ với tiểu súc sinh kia. Thù này, đã kết chặt chẽ.
Về sau ta có đền bù thế nào, chữa trị quan hệ như thế nào, đều không mấy hiệu quả.