Đường Niên đi một lát, quay đầu nhìn lại, không thấy Lý Nguyên đi theo, nàng túm tóc, hít sâu một hơi, lại co tay thành nắm đấm tự cổ vũ chính mình.
Suy nghĩ của nàng rất đơn giản, lấy ít địch nhiều, còn không thể để cho đối phương cá chết lưới rách, có cơ hội mở lồng yêu thú. Vậy thì chỉ có cách hạ độc.
Thứ duy nhất để hạ độc là nước uống.
Nàng là một "người yêu độc” đương nhiên có loại độc không màu và không mùi.
“Độc chết từ thất phẩm xuống, sau đó để lão Đường đi đánh tay đôi với lục phẩm còn lại.”