Hai ngày sau.
Một luồng bạch quang bắn vào một tòa thành trấn nào đó trong Miên Châu đạo.
Bên trong bạch quang là một nữ kiếm hiệp mặt mày lạnh lẽo - Cô Tuyết Kiến.
Cô Tuyết Kiến mặt nhìn bình tĩnh, nhưng trong mắt lại ẩn chứa lo lắng, tay trái nàng nắm một miếng ngọc vỡ to bằng hạt đậu. Mà lúc này, ngọc vỡ đang phát ra ánh sáng đom đóm, ánh sáng này càng tới gần thành trấn thì càng sáng ngời.
Ngọc này tên là “Đối Nguyệt Ngọc”, một chia làm hai, cầm miếng thứ nhất là có thể cảm ứng miếng thứ hai.