Trốn! Trốn! Trốn!
Đây là hành động mà Phương Kiếm Long lựa chọn.
Thân là đệ nhất thiên tài của tiểu môn phái vùng biên thùy, nhưng khi ở bên ngoài lại chung quy cái gì cũng không phải.
Hắn dần trở nên tự ti, sự khát vọng trở nên mạnh mẽ vốn bị che khuất bởi nụ cười khi xuất hiện trong lễ cưới, nhưng lúc này…
Oành! Oành! Oành!