TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn

Chương 179: Tạo ra pháp môn, nữ nhi ra đời (3)

Dứt lời, Đường Cừu cúi người thật sâu, nói: “Xin ngài giữ bí mật cho ta, xinh vĩnh viễn đừng nói cho Niên Niên biết chuyện này.”

Lý Nguyên trầm mặc một lát, vỗ vỗ bả vai y nói: “Ta hứa với ngươi.”

Sau đó lại nói: “Lão Đường, vẫn chưa hỏi ngươi, có thể uống rượu được không?”

Đường Cừu cười nói: “Đương nhiên là có thể.”

Lý Nguyên cười nói: “Ta còn tưởng ngươi mang bệnh nặng không thể uống được.

Nào, uống một bình đi, đêm nay có rượu đêm nay say.

Vừa lúc ngươi đem những khôi lỗi cùng khí giới ngươi cần liệt kê ra thành một danh sách cho ta, ta xem coi có thể lấy được cho ngươi hay không.”

“Được!” Trên mặt Đường Cừu hiện ra vài phần hào khí.

Có yêu khuyển hộ trạch, có bạch tước tuần tra, Lý Nguyên cũng tạm thời yên tâm rời đi.

Sáng hôm sau, sau khi tỉnh rượu, một con ngựa chạy về phía Đông.

Vào phường Ngân Khê, mọi người đều ôm quyền, cung kính gọi “Tham kiến Lý trưởng lão.”

Lý Nguyên hỏi thăm một chút, liền biết tình hình lúc này, thật ra trước đó hắn đã thông qua bạch tước hiểu rõ, hiện tại bất quá là xác định thêm lần nữa.

Biên giới quỷ vực chợ đen khuếch trướng đến từ giữa hồ đến ngoài đảo hai trăm mét, sau đó liền dừng lại.

Người dân xung quanh cũng không chuyển đi nhiều, lý do rất đơn giản… Muốn chuyển thì cũng chỉ có thể chuyển ra khỏi phường Ngân Khê, bọn họ cân nhắc kỹ lưỡng, lựa chọn lưu lại.

Lý Nguyên cũng không dừng lại, đi thẳng vào nội thành, tìm được Thiết Sát, sau đó biểu lộ ý đồ đến đây: Mua sắm.

Chợ đen không còn, các nguồn giao dịch của Lý Nguyên cũng không còn, nhưng Thiết Sát chắc chắn có, dù sao môn chủ và trưởng lão cũng có nguồn cung ứng thịt bát phẩm ổn định.

Thiết Sát cũng không giấu diếm, nói thẳng: “Quả thật có một hội như vậy.

Đối phương là thương hội, tự xưng là thương hội Hồng Nghĩ, nhưng ta và Đinh lão có thể nhìn ra, bọn họ là thương hội phụ thuộc vào thế lực lớn nào đó.

Ngoại trừ thương phẩm bình thường, bọn họ sẽ cung cấp một ít thương phẩm đặc thù, ví dụ như thịt yêu thú thất phẩm, thịt yêu thú bát phẩm, ví dụ như khôi lỗi, bí quân, yêu thú, thậm chí là công pháp.

Bọn họ hẳn là xử lý một ít đồ vật không dùng tới cho thế lực lớn này.

Thương hội Hồng Nghĩ này cùng các thương hội khác không giống nhau, bọn họ gần như sẽ không dừng chân tại bất kỳ nơi nào, có thể nói là tùy đến tùy đi, hơn nữa bọn họ chỉ giao dịch cùng với thế lực lớn nhất mỗi địa phương.

Lúc trước Huyết Đao môn ta là thế lực lớn nhất, được bọn họ tìm thấy, sau đó thành công lập quan hệ giao dịch.”

“Họ có giao hàng tận nhà không?”

“Coi như là có.

Bọn họ sẽ phái sứ giả đưa danh mục hàng hóa tới trước, sau đó đặt hàng ngay tại chỗ.

Sau một thời gian, họ sẽ gửi.

Trên cơ bản là mỗi năm một lần, tính toán thời gian thì năm nay cũng sắp đến rồi.

Lão tổ nếu cảm thấy hứng thú, đến lúc đó ta sẽ cho người thông báo cho ngài.”

“Vậy làm phiền rồi.”

Lý Nguyên nói tiếng cảm ơn.

hiện tại hắn rất cấp bách muốn biết công pháp “Sinh mệnh đồ lục” ẩn chứa cái gì, công pháp này ở Trung Nguyên chắc chắn không ít, nhưng hắn sẽ không đến cái địa phương loạn như vậy, đánh cược cửu tử nhất sinh, sau đó thu hoạch công pháp sao? Không thể nào.

Trên đường trở về, hắn lại mang theo rượu đến viếng Lý gia, tế xong mới giục ngựa rời đi.

Đảo mắt đã hơn mười ngày, quỷ vực dĩ nhiên chưa từng khuếch trướng, mà sứ giả của thương hội Hồng Nghĩ cũng đã đưa tới danh sách.

Lý Nguyên, Thiết Sát, Đinh lão, còn có thêm một nam tử được cầm danh sách ngồi trên bàn tròn.

Lý Nguyên liếc mắt nhìn nam tử kia, là thất phẩm, thực lực kém Thiết Sát vài phần.

Sau đó, hắn liền nghiêm túc xem danh sách.

So với vật phẩm Đường Cừu cần, hắn nhanh chóng tìm ra mấy thứ trong danh sách, lập tức đặt, sau đó lại bắt đầu tìm kiếm công pháp.

Mỗi lần xem xong, hắn có chút thất vọng ngoài dự liệu, bởi vì không tìm được “Sinh mệnh đồ lục”.

Hắn ngẩng đầu nói: “Xin hỏi có công pháp hoặc vật phẩm từ thất phẩm không?”

Nam nhân đáp: “Không có.”

Lý Nguyên từ trong ngực lấy ra một thỏi kim nguyên bảo 50 lượng đặt lên bàn, chậm rãi đẩy về phía trước.

Nam tử nhìn chằm chằm thỏi kim nguyên bảo kia, trong mắt hiện ra chút chần chừ nho nhỏ.

Lý Nguyên lại lấy thêm một thỏi kim nguyên bảo 50 lượng đẩy qua.

Một trăm lượng kim nguyên bảo, chính là một ngàn lượng bạc, chừng này đã không ít.

Nam tử đem vàng cất vào trong ngực, sau đó nói: “Công pháp thì không có.

Vật phẩm cũng là giao dịch bảo mật một đổi một, không nằm trong phạm vi danh sách.

Nhưng có một số sách liên quan đến thông tin thất phẩm, ngược lại có thể mua bán.”

Dứt lời, nam tử lại ném ra một quyển sách nhỏ.

Lý Nguyên nhận lại, nhìn lướt qua, trên danh sách nhỏ đều là tên sách, như “Nhật ký của ai đó”, “Cảm ngộ tu hành của ai đó”…

Hắn lướt qua nam tử, hỏi: “Những cảm ngộ này, là thật sao?”

Nam tử nói: “Có thật có giả, chưa được xác minh.”

Lý Nguyên đã hiểu, một nhóm đồ vật có thể đưa vào danh sách nhỏ chính là bị đào thải, là cấp trên không cần, lại cảm thấy có thể ẩn chứa chút thông tin, vì thế liền ném cho thương hội, để thương hội lấy ra bán.

Về phần giá cả, cũng không rẻ, 10 lượng vàng một quyển.

Nhưng nhìn cảnh này, 10 lượng vàng rất có thể mua một quyển giấy lộn về.

Hay thử xem sao.

Lý Nguyên suy nghĩ một lát, một lần mua hẳn 40 quyển, dù sao trước đó hắn thu được vô số bạc từ bên Thanh Hương tướng quân.

Nam tử cũng không thấy kì quái, hiển nhiên lúc trước cũng có người từng tương tự làm ra chuyện này, vì thế liền xác nhận lại tên danh sách hắn đặt, nhân tiện nói: “Sẽ nhanh chóng đưa tới.”

Lý Nguyên hỏi: “Không phải là bản sao đó chứ?”

Nam tử cười nói: “Uy tín của chúng ta, Thiết môn chủ hẳn là rất rõ.”

Lúc này Lý Nguyên mới gật đầu.

Nam nhân lại bổ sung một câu: “Bất cứ quyển sách nào, trừ phi trước đó được chép lại, nếu không thì trong tay chúng ta, chính là bản độc nhất.”

Cuối tháng 3,

Trong trang viên Bách Hoa, tửu phường đã xây xong, hàng của thương hội Hồng Nghĩ cũng đến, Thiết Sát an bài ba trăm bạo quân cũng đã tới, bắt đầu tuần tra chung quanh trang viên.

Mà mọi người cũng bận rộn, đều có việc để làm.

Tiểu Thặng và Nữu Nữu đều không luyện ra ảnh huyết, nhưng Đường Niên lại nhập cửu phẩm.

Tiểu Thặng và Nữu Nữu thất vọng một thời gian dài, sau đó cũng không chơi với Niên Niên nữa…

Đường Niên cũng không bất chấp chữa trị quan hệ, bởi vì nàng cũng bề bộn nhiều công việc, Đường Cừu luôn đem nàng theo bên người giảng giải kiến thức về khôi lỗi, lại trong lúc “xây dựng cơ quan khôi lỗi bảo vệ trang viên Bách Hoa” để dạy cho nàng thực tiễn, nắm vững tốt hơn.

Sau khi sư huynh chết, Chu Giáp đi tế một lần, tiếp đó ở bên cạnh tửu lâu phường vừa trông coi vừa phơi nắng quanh năm, hiện giờ điều y muốn làm chính là nhìn hy vọng cuối cùng của Yển Nguyệt môn — Lý Nguyên, có thể vì Lý Nguyên mà làm chút chuyện, y đã thỏa mãn.

Những lão nhân lúc trước đi theo bà chủ từ núi Lương Long vào tửu phường, tửu phường là nơi bọn họ ủ rượu, mà một gian sương phòng bên cạnh tửu phường lại là nhà mới của bọn họ.

Diêm Ngọc và bà chủ bụng cũng lớn hơn một chút, thoáng phồng lên.

Mà trong lúc đó còn có chuyện nhỏ trong nhà, ví dụ như Diêm nương tử có đôi khi sẽ gặp ác mộng nhưng không đáng sợ, cô sẽ mơ thấy mình đứng ở trong một căn phòng u ám, trước cửa sổ phòng kia là một bóng trắng quỷ dị, nhưng bóng trắng kia đưa lưng về phía cô, bất kể cô có kêu lên như thế nào, bóng trắng kia cũng không quay đầu. Cũng không biết tại sao, rõ ràng đây là ác mộng, nhưng Diêm nương tử lại không sợ hãi, dường như giấc mơ này không có chút ác ý với nàng.

Ví dụ như Lý Nguyên chưa từng bỏ ý định, lại đến thương hội có quan hệ với tửu lâu của bà chủ mua “Sinh mệnh đồ lục”, kết quả không ngoài ý muốn, chính là không có.

Ví như Lý Nguyên còn chưa từ bỏ ý định, hắn thông qua Thiết Sát tìm hiểu “Chợ quỷ” từ dã cung phụng, sau đó tự mình đi thăm dò, vẫn không có “Sinh mệnh đồ lục”.

Không những không có, mà trước kia không có, sau này cũng không có…