Trời mờ mịt.
Từng hạt mưa rơi lộp độp trên trận pháp chắn mưa ngoài sân, nước bắn tung tóe, tiếng tí tách rơi vào tai Ngụy Dung lại như tiếng sấm rền.
Xa hơn, có tiếng các đệ tử Kim Hoàng Phong mượn linh khí trong mưa, nghịch luyện pháp lực Kim hành, khiến tiếng mưa chấn động, tiếng pháp thuật gào thét khi các sư huynh đệ tỉ thí kiểm tra lẫn nhau vang vọng…
Tuy nhiên, tất cả những điều này chẳng mảy may khiến Ngụy Dung phân tâm.
Hắn nhìn chằm chằm Vương Bạt đang nhắm mắt đả tọa, thổ nạp hô hấp trước mặt.