Hắn khác với phần lớn tu sĩ.
Hắn hiểu rõ thiên phú của mình, dựa vào tài nguyên mà đạt đến Kim Đan viên mãn đã là cực hạn. Gần như không có khả năng thành tựu Nguyên Anh.
Vì vậy ngay từ đầu, tâm tư của hắn đều đặt hết vào tông môn.
Đây là đạo tâm của hắn, cũng là chấp niệm của hắn.
Vì vậy so với việc thành tựu Nguyên Anh, hắn càng quan tâm đến việc tông môn có thể nhân cơ hội này mà lớn mạnh hay không.