Ong...
Thân ảnh Vương Bạt nhanh chóng bay lên từ bề mặt Chương Thi Chi Khư.
Phía dưới, trên bề mặt Chương Thi Chi Khư, từng đạo Thần văn như những sợi dây thừng trói buộc lan ra khắp nơi trên thân Chương Thi Chi Khư, theo Vương Bạt bay lên cũng lập tức biến mất không thấy.
Bên trong phế tích, đông đảo tu sĩ kinh nghi bất định, ngước nhìn thân ảnh Vương Bạt, nhưng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mà Vương Bạt bay ra khỏi Chương Thi Chi Khư, liền hướng về phía bóng người khổng lồ trong suốt mà chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy khẽ gật đầu: