Tuy nhiên trong mắt Trí Chân Bồ Tát, giờ khắc này lại chỉ hơi phiếm lên một vệt đỏ thẫm, sau đó liền bị kim sắc Phật quang chiếu phá!
"Ngươi muốn dùng huyễn thuật mê hoặc ta? Ha ha, đúng là si tâm vọng tưởng!"
Trí Chân Bồ Tát cười lạnh, không tiếc lời châm chọc.
Vương Bạt hừ lạnh một tiếng, bàn tay trắng như ngọc hơi nắm lại, vô số thần văn liền nổi lên trên thân Trí Chân Bồ Tát, trói buộc y, tùy ý ném vào trong tay áo.
Sau đó hơi nhíu mày.