Lời còn chưa dứt, một đạo kiếm mang nhạt màu vàng kim lại lần nữa chém tới!
Khiến hắn không thể không đem lời còn lại nuốt xuống.
Sắc mặt cũng túc nhiên thêm vài phần, hắn đã từng chứng kiến uy lực của kiếm mang này, cũng không dám tuỳ tiện lấy thân đón đỡ, phật thủ hơi nghiêng, liền hiểm lại càng hiểm tránh thoát đạo kiếm mang kia.
Nhìn về phía Vương Bạt trong lòng bàn tay, khẽ thở dài:
"Cư sĩ hà cớ chi tâm ngoan thủ lạt như thế..."