Cái gọi là Tiên Khuyết, chẳng ở núi cao, chẳng tại sông sâu, chẳng nơi nhà cao cửa rộng, càng chẳng bởi huyền diệu khó lường.
Trong màn sương mờ ảo, thấp thoáng một tòa đình viện, trong viện có tiểu lâu bốn bề thông thoáng, ba gian phòng ốc xây theo hình chữ phẩm, cạnh tiểu lâu là ao nước cạn, kề ao có hòn giả sơn, men theo con đường đá cuội cạnh giả sơn, lác đác vài ba gốc linh thực không tên, sâu hút vào trong, là một tòa lương đình.
Chẳng thể nói là tinh xảo, thậm chí đứng trên đỉnh núi bên cạnh nhìn xuống, cũng chẳng thấy bao nhiêu thắng cảnh.
Nhưng tiên vụ lượn lờ, tự có tiên khí phiêu diêu.
Khiến lòng người sinh cảm giác bao la rộng lớn, hùng vĩ tráng lệ, cho nên gọi là 'Khuyết'.