So với trước kia, lần này Không Thiền Tử rời đi có chút chật vật.
Y phục tả tơi, còn đặc biệt mượn Vương Bạt Tượng Tứ Cửu.
Cân nhắc đến hoàn cảnh linh khí đoạn tuyệt ở ba châu phụ cận, đối với Không Thiền Tử có lẽ cũng có nguy hiểm không nhỏ.
Vương Bạt cũng không keo kiệt, đem Tượng Tứ Cửu tặng cho lão hộ thân.
Nhìn theo bóng dáng Không Thiền Tử tuy rằng chật vật, nhưng lại đắc ý ngồi xếp bằng trên lưng Tượng Tứ Cửu xa xa rời đi.