Lý Khải nằm rạp trên mặt đất, toàn thân chìm trong một sự kích động cuồng nhiệt, muốn thực hiện ý niệm kia.
Nỗi sợ hãi và nhút nhát ban đầu đã bị đè nén xuống tận đáy lòng.
Rất lâu sau, hắn rốt cuộc cũng nghe thấy giọng nói của vị tiên nhân kia, thanh âm như cam lộ rơi xuống nhân gian:
“Ngươi tên là gì?”
Giờ khắc này, trong lòng Lý Khải bỗng bùng lên một niềm vui sướng tột độ!